Có những sáng thức dậy, ta không cần gì nhiều – chỉ cần chậm lại.
Không tiếng chuông báo thức hối hả, không cần lướt vội tin tức, không cần lấp đầy lịch trình bằng công việc.

Chỉ là ngồi cạnh cửa sổ, pha một ấm trà oolong Tâm Châu, để hơi ấm lan trên tay, hương trà dịu nhẹ len qua hơi thở, và tâm trí dần tĩnh lại.

Trà không chỉ để uống, trà để nhắc ta nhớ – về sự hiện diện, về chính mình, về khoảng lặng cần thiết giữa nhịp sống tất bật.

Giống như cách người xưa ngồi bên hiên nhà, nhìn sương tan, nghe chim hót – chẳng cần lý do gì, chỉ cần bình yên.

Và bạn? Đã bao lâu rồi chưa tự thưởng cho mình một buổi sáng không vội?


Bài viết cùng chuyên mục